Mẹ kế thèm tình và cậu con trai bệnh hoạn, lên giở vội từng trang sách. Đến trang 14, tôi ngấu nghiến đọc từng chữ… Bao giờ Hồng Lĩnh hết cây… Sông Lam hết nước thì đó đây mới hết tình… Ngày em tặng tôi quyển sách cũng là ngày tôi đang tay trong tay bên Diệp trong những điệu khiêu vũ lả lơi. Nhưng ngày đó, Cô mẹ kế dâm thèm tình và thanh niên may mắn không hiểu sao em bảo tôi phải trả lại nó cho em. Rồi sau này, khi tất cả dường như đã an bài, em lại một lần nữa tặng tôi cuốn sách đó và nói rằng nhớ đọc trang 14. Có lẽ hai câu thơ ở trang này em cũng là lời em muốn gửi gắm đến tôi